Dalat ngày 01/06/2024
Chào Cháu Nguyễn Thái Hoà ,
Hai cô xin lỗi đã đường đột gửi thư này cho cháu, nhưng vì không còn cách nào khác, vì sự việc kéo dài suốt nhiều năm qua, bây giờ đã đến đỉnh điểm, nếu không giải quyết được, những điều tệ hại khó lường sẽ đến trong thời gian ngắn nữa thôi.
Hai cô là bạn bè thân thiết của cô Xuân, chị ruột ba Nguyễn Thái Mai của con. Ngày bạn Hoà còn bé, có hôm đi học mẫu giáo trong trường Mầm Non 8 ở Đa Thiện đã trốn về nhà, cô Giang hôm ấy ghé ăn trưa bên nội, nhìn chàng “sinh viên mẫu giáo” bướng bỉnh mà thấy buồn cười . Dạo con học ở trường tiểu học Nguyễn Trãi, có hôm cô chở con vác chổi đến trường trực nhật. Cô cũng chứng kiến chàng học trò cấp hai nổi khùng, bốc đống cám ngô tung hê lên tận trần nhà, do có điều gì đó bố mẹ chưa hiểu mà cu cậu uất ức. Và cô biết một thư sinh Hoà đá bóng giỏi và rất đam mê môn Vật Lý. Cô Xuân bảo , tiếng là cô cháu nhưng có nhiều rào cản,thậm chí ngay hôm giỗ đầu ông bố Mai, cô này mới có dịp gặp và trò chuyện cùng vợ chồng Hoà Hạnh, và có lẽ đó là lần đầu và … hẳn khó có dịp khác. Vì cô hiểu,hai bạn là những người con hiếu thảo .
Hai cô Giang và Tre ( cũng là bạn thân thiết của cô Xuân ) viết thư này,mong con là kẻ trung gian, ít ra là hãy dành nhiều hơn thời gian cho mẹ con. Hai cô chỉ là bạn cô Xuân, nhưng có thể nói rất hiểu cảnh ngộ của mẹ con hiện tại.Mẹ con nay tuổi tác, cộng với cảnh sống lẻ loi, đơn độc khi bố con đột ngột qua đời, còn Huy thì mải mê với công việc, hơn thế,mẹ con lại là người đa đoan, cả cuộc đời hy sinh cho chồng, cho con,nay cho cháu . Qua thư này,hai cô có mấy đề nghị nhỏ :
1. Mẹ con vốn là một phụ nữ nông thôn chân chất, tằn tiện ,cần cù, do đó chịu thương chịu khó, sống hôm nay nhưng luôn lo lắng cho ngày mai.Hai con ở xa không rõ,chứ mẹ con ăn uống đạm bạc, trang phục cũng đơn giản đến mức thiếu thốn. Cô nhớ có lần ngày Tết bạn Hoà về thăm, người mẹ than vãn : mẹ không có bộ quần áo cho ra hồn, bạn Hoà kêu lên : thì ai biểu mẹ không mua .! Do vì tiết kiệm. Áo quần của mẹ con đều là hàng second hand, hoặc ai đó bỏ thì nhặt nhạnh về dùng, miễn sao đông ấm hạ mát là được. Suốt cuộc đời mẹ con chưa hề một lần bước chân vào salon tóc,hay hiểu cách trang điểm đúng nghĩa là như thế nào.Từ đó mẹ con có tâm trạng bị ức chế, cuối cùng là đố kỵ, và bao nhiêu hờn giận trút lên đầu bà hàng xóm là cô Xuân. Hai cô phát hiện ra bắt nguồn từ chiếc áo ấm mà bà này có ( được tặng một lúc hai áo giống nhau ) Áo đem giặt, thế là bà kia cứ đi qua đi lại nhìn với đôi mắt căm thù nảy lửa, sau đó là vác dao đi phang chuối, hôm nay thấy cô Xuân khoác một áo , thế là lại vác dao đi băm chuối .Tài chính hẳn mẹ con không thiếu, vì chỉ tính thu tiền trọ, mỗi tháng có 24 phòng và mỗi phòng 2 triệu ! Mà Huy cũng có lương của bạn ấy. Tất cả vì tiết kiệm để cho con cho cháu, thế nhưng bị khủng hoảng nên luôn mang tâm trạng rằng bà hàng xóm có nhiều trang phục đẹp là do vơ vét của anh chị em con cháu !Hoà ơi, mẹ con nay tuổi già bóng xế, các con thương mẹ thì tìm sắm vài bộ quần áo đẹp tặng mẹ,như vợ chồng anh Lợi nhà cô Xin vẫn tặng mẹ mỗi dịp lễ tết. Bảo rằng “ già thích bát canh, trẻ yêu manh áo mới “ nhưng mẹ con , như bao phụ nữ khác, cũng muốn được khen đẹp khi ra ngoài,tiệc tùng, gặp gỡ .
2. Có thể đưa mẹ con đi khám tâm thần được không ? Tâm thần không có nghĩa là điên,mà là một dạng trầm cảm,hai cô nghĩ thế . Là bởi mẹ con luôn luôn ở trạng thái tâm lý căng thẳng suốt ngày đêm.Đối thủ của mẹ con là Cô Xuân. Hai cô không bênh vực, bao che cho cô này, bởi xung đột chị chồng em dâu là điều khó tránh khỏi, con rời nhà năm đã tuổi thanh niên để đi xa thì hiểu rõ hơn các cô. Chỉ có điều nay, sau khi ba con mất, hai nhà sống biệt lập, bà cô con thì đau ốm, có khi cả tuần không bước chân ra khỏi hiên, cả tháng không cất tiếng trò chuyện với ai một câu, sắm điện thoại mà chỉ để đặt hàng online, nghĩa là bà già này cũng khép kín, nhưng mẹ con quyết không cho bà kia được yên . Đôi khi cô Xuân lên chơi nhà cô Tân hoặc nhà bạn bè, thì bà mẹ con cứ canh chừng lom lom,xem thử bà cô bê theo những món gì, rồi chạy đi hỏi hàng xóm là tặng ai, thế nhưng bê tặng mẹ thì mẹ con từ chối.Khi biết đó là tặng người chị hàng xóm,chỉ là mớ rau, bọc quả,túi sữa, nhưng mẹ con lại lên nóc nhà, dội đá, dội đinh, vì vậy mà mái nhà bị hỏng là thế, rồi đêm 14.1. 2024 mẹ con cùng Phong leo lên dẫm thì mái bị sụm xuống, nước mưa tuôn đầy nhà .Thấy mẹ con mặc áo đẹp,có khi chỉ là giặt phơi,cũng nổi giận, và cơn tức giận trút lên vườn chuối. Hễ mẹ con trồng bí bầu ra quả,là mẹ con hái bỏ, hoặc là dùng thuốc diệt cỏ tiêu huỷ. Có khách đến, người đó dẫu có quen cô Xuân hay không,mẹ con cũng đem đơì tư cô này ra bêu diếu,( chuyện này Bạn Hoà cứ hỏi bố vợ mình sẽ rõ ). Nếu con đặt mình vào hoàn cảnh của mẹ con, con sẽ nghĩ gì ? Hay chú ý đến thái độ những nạn nhân của mẹ con ? Có lẽ là do tâm lý con ạ . Ngoài sự can thiệp của pháp luật, thì các con, đặc biệt Hoà là con trai lớn, hãy quan tâm đến người mẹ đáng kính mà tội nghiệp của mình .
3. Hai cô có đề nghị là hãy cho thuê mảnh vườn mà mẹ con đang cùng Phong canh tác. Hai căn bệnh của mẹ con ( hà tiện và đố kỵ ) càng trầm trọng từ khi ba con ốm đau và giao vườn cho ông anh rể này .Các cô chỉ nói như vậy thôi.
Thư này hai cô viết và gửi đúng là liều mạng, vì không có số điện thoại lẫn địa chỉ email của bạn Hoà.Có lần cô Xuân xin số máy Hoà ở Thầy Lợi nhưng vị này bảo không có . Các cô ngạc nhiên lắm . Một vị chủ lễ đám cưới của chú rể mà không có số của chú rể, lại là em con cô con cậu, có chung ông bà nội ngoại. Nhưng cô Xuân không có, chỉ vì bà này bị lạc .
Đành gửi qua Blog này, mong rằng chỉ có Hai bạn là vợ chồng Hoà đọc thôn.
Đây là những lời tự đáy lòng của hai cô, chỉ vì mong mẹ con, cũng là người vợ của em trai bà Xuân, sống vui khoẻ , thanh thản tuổi già .
Chúc hai vợ chồng con hạnh phúc, công tác thành công.
Thân chào .
Hai cô Giang Và Tre.
No comments:
Post a Comment